SốngĐẹp Team - Cộng Đồng Sống Đẹp
Yêu và Nhớ, cùng truyền thuyết Hoa Bằng Lăng!
Chẳng biết từ bao giờ tôi đã yêu bằng lăng tím…
Hè năm nay lại đến, tiếng ve kêu nức nở phía sau ký túc xá, rồi cả từ phía xa nơi góc sân trường vọng lại làm tôi nhớ nhiều hơn… Nhớ gì??? Cũng chẳng biết rõ nữa, thoáng trong tôi là một góc trường với những cánh bằng lăng…
“Bằng lăng tím vương màu nỗi nhớ…
Nhớ góc trường…
Nhớ ô cửa A24…”
Có thể tôi thích bằng lăng chỉ đơn giản vì nó làm tôi nhớ đến cái thời “xa xưa”, cái thời mà chúng tôi có nhau mỗi ngày… Trước cửa lớp tôi, một cây bằng lăng tuy không to, nhưng cũng đủ hoa để tôi ngắm. Tôi thích được ngắm màu tím của bằng lăng, cũng là màu tím, nhưng nhẹ nhàng… có lẽ bởi theo truyền thuyết, màu tím của bằng lăng phai dần theo tháng năm .
Những cánh bằng lăng mỏng manh nhẹ nhàng cuốn theo cơn gió, rồi lại gối mình lên mặt đất, đám cỏ xanh
Hay đơn giản chỉ là ở ven lối nhỏ vào lớp...
Thích bằng lăng thật, nhưng chưa bao giờ tôi nhặt cánh hoa rơi. Không phải vì tôi khinh những cánh héo úa, hay vì nó đã rụng, chỉ đơn giản bởi bằng lăng đã giữ những kỷ niệm, những kỷ niệm cứ nằm mãi trong tôi…
Tôi đã ước mơ sẽ được bước dọc theo con đường có hai hàng cây xanh mát, và nếu như hai hàng cây đó đầy ắp hoa bằng lăng thì còn gì bằng… Một cảm giác của sự bình yên, nhẹ nhàng nhưng cũng thiết tha…
Dù Truyền thuyết về hoa bằng lăng không có gì đặc biệt, nhưng tôi vẫn thích. Có lẽ chỉ đơn giản bởi tôi yêu bằng lăng…
/ – Truyền thuyết kể rằng:
"Ngày xưa Ngọc Hoàng có mười hai nàng công chúc. Mỗi người một vẻ, không ai thua ai. Ngọc Hoàng rất thương mười hai nàng công chúa của mình. Một hôm Ngọc Hoàng bảo ta sẽ cho các con làm chúa của các loại hoa dưới nhân gian. Cô công chúa đầu thì đòi làm chúa của loài Hoa Hồng, Cô kế làm chúa loài hoa Mẫu Đơn, rồi Hoa Lan, Huệ, v.v…. Chỉ riêng cô công chúa Út không biết mình phải làm chúa hoa gì nữa. Cô lặng lẻ âm thầm đứng yên mãi đến khi Ngọc Hoàng lên tiếng.
- Hỡi nàng công chúa Út của ta, con muốn làm chúa loài hoa nào? Ta sẽ cho con toại nguyện.
Công Chúa Út suy nghĩ mãi vẫn chưa ra thì cô ta nhìn tà áo tím thướt ta của mình. Từ nhỏ cô đã thích màu tím. Vì thế cô xin với Ngọc Hoàng.
- Dạ tâu phụ hoàng, con rất thích màu tím ngây thơ. Xin Phụ Hoàng cho con làm chúa loài hoa mang màu tím.
Ngọc Hoàng suy nghĩ mãi mới quyết định cho nàng công chúa Út làm chúa hoa Bằng Lăng Tím.
Cùng lúc đó ở dương gian có chàng thư sinh nghèo, thấy loài hoa tím bằng Lăng vừa xinh lại dịu dàng. Chàng liền lấy về nhà trồng rồi mỗi ngày chàng điều ngắm loài hoa tím. Mỗi năm đến mùa hoa nở chàng thư sinh chết mê mệt với sắc màu tím và dần dần chàng lại đem lòng yêu thương hoa Bằng Lăng Tím. Cũng cùng lúc nàng công chúa Út của chúng ta cũng đem lòng suy mê văn tài của chàng thư sinh. Công chúa xin Ngọc Hoàng được xuống dương gian làm vợ chàng thư sinh. Ngọc Hoàng cương quyết không cho. Cô Công Chúa Út từ đó suy tư và không biết bao nhiêu chàng công tử trên trời đến cầu hôn nàng điều khướt từ. Và từ đó loài hoa Bằng Lăng càng ngày càng phai nhạt màu tím đi. Chàng thư sinh vẫn một lòng suy tình hoa Bằng Lăng Tím.
Thế nên từ đó loài người cho Hoa Bằng Lăng là loài hoa chung thủy, sự ngây thơ của màu tím đã tượng trưng cho tình đầu của thuở học trò."