- Không cần nhạy cảm cũng nhận ra sự thay đổi của đất trời khi tháng Tư rón rén bước về. Nhưng phải tinh tế lắm mới nhận ra được sắc, vị của cái độ chuyển mùa, khi gió mát nô đùa ngoài giậu và dáng mẹ hao gầy phơi chăn áo ấm cất đi.
Đối với quê tôi, vùng sơn cước ngập tràn gió và nắng, thì tháng Tư giữ trọn vẹn những ngọt ngào, dịu dàng nhất. Chỉ tháng Tư, những cơn gió mới nhẹ nhàng tinh nghịch mà ý tứ, vờn những tà áo mềm của người thiếu nữ còn e lệ. Chỉ tháng Tư, nắng mượt tinh khôi mới dễ chịu chứ không gắt gỏng hay chua chát như tháng Năm, tháng Sáu. Cũng chỉ tháng Tư, bầu trời mới xanh thẳm và mây mới trắng phau một màu thanh bình đến thế.
Tháng Tư về, nghe những dòng suối trong veo hát lên bài ca mát dịu gọi hè. Từng giọt nước sóng sánh niềm vui được tắm mát biết bao thiếu nữ. Và những lối mòn quanh co phủ đầy hoa dại nở, một vài cành lựu đỏ lung linh trong nắng hè. Bất chợt gặp những ánh mắt buâng khuâng của bao thiếu nữ trong nắng chiều, vẫn còn ngẩn ngơ về mùa xuân đã mất. Rồi chợt lóe lên một niềm hi vọng về lứa đôi hạnh phúc. Ôi! Nhớ lắm những ánh mắt ngây thơ buồn của người thiếu nữ vùng quê sơn cước.
Tháng Tư về, một màu xanh thẳm bao phủ những đồng cỏ tươi non và đàn trâu nhởn nhơ gặm cỏ trong vi vu tiếng sáo diều. Trẻ chăn trâu lại đào sắn, bới khoai nướng ngay trên bãi. Một mùi hương nồng nàn từ cuộc sống thật tươi đẹp, thật thanh bình.
Tháng Tư về, thấy lòng rộn rạo những xúc cảm của ngày nắng ấm, của sự hồi sinh đến độ chín. Những nụ cười lại nở bừng tươi tắn kì lạ. Hè đã đến trước thềm.